Chọn Menu

Slider

FunFeed

Feed Mới Nhất

Cung Hoàng Đạo

CrazyFeed

Slider

Videos

20 tuổi, thích để tóc dài và búi tóc khi đi làm cho thêm già (đỡ bị khách hàng bắt nọn). 30 tuổi, tóc xù xoăn tít, nói chuyện với khách hàng ngoài 60 tuổi, nếu chẳng may có bị gọi là em xưng anh cũng điềm tĩnh trôi chảy không thấy ngượng mồm hay sợ sệt.
1394009835-khi-em-ngoai-30-2
Khi 20 tuổi, buổi tối đi xem phim với ai đó, bỗng dưng nắm lấy tay nhau, thế là hạnh phúc suốt một tuần. Ngoài 30 tuổi, xem phim hành động với chồng có hôm ngủ gật. Đi xem Rừng Nauy với một lũ bạn già hỉ hả sung sướng nhìn lại, ôi cái hồi 20 tuổi, sao ai cũng mong manh, ấm áp nhạy cảm, dễ nói những câu ngố Tàu, ngọt ngào, đáng yêu thế. Đến giữa phim, buồn pi pi chạy ra ngoài, thấy bình tĩnh thảnh thơi nên ngồi ngoài ngắm cảnh hút một điếu. Biết là trong lúc mình ra ngoài, phim nó vẫn hay thế, vẫn hấp dẫn thế…
Khi 20 tuổi, nửa đêm trời rét căm căm theo bạn ngồi giữa ngã ba đường uống nước gạo rang, vểnh tai chờ thứ âm thanh rầm rì của chuyến tàu vừa qua trôi dần trôi dần sau lưng. 30 tuổi, ngồi một mình cả ngày cũng được, nhưng nhất thiết là chỗ ngồi phải êm mông. Rét quá thì chui vào chăn mắt nhắm mắt mở. Trong giấc ngủ không có âm thanh gì.
20 tuổi, má ửng hồng khi bắt đầu biết đi giày cao gót 3 phân hôm mặc váy lần đầu trước cả lớp vào giờ học nhảy. 30 tuổi, hí hửng nhìn đôi giày 15 phân sang trọng nhẹ bẫng bạn vừa tặng. Nghĩ bụng: chắc chắn hợp với cái váy X, váy Y, váy Z trên sân khấu, và đặc biệt thích hợp để giẫm vào chân chồng nếu chẳng may có chút bực mình hậm hực trong bàn tiệc.
Khi 20 tuổi, thấy một cuộc hẹn hò thêm phần thú vị nếu bạn chạy cào cào châu chấu hoặc thậm chí Minsk khù khờ. 30 tuổi, chả còn thiết hẹn hò, tự chạy cào cào trên phố… một mình.
20 tuổi, thích để tóc dài và búi tóc khi đi làm cho thêm già (đỡ bị khách hàng bắt nạt). 30 tuổi, tóc xù xoăn tít, nói chuyện với khách hàng ngoài 60 tuổi, nếu chẳng may có bị gọi là em xưng anh cũng điềm tĩnh trôi chảy không thấy ngượng mồm hay sợ sệt.

20 tuổi, lẩn tránh sợ làm ca sĩ, thích nghề nào elite, lương cao, sớm đủ tiền mua nhà. 30 tuổi, bạn bè mua nhà mua xe bằng lương hết cả, còn mình đi làm đĩa hát cho vui cái đã, tiêu nốt những đồng tiền còn lại trong tài khoản chứng khoán, trước khi quyết định tiếp tục làm… nghề gì.
20 tuổi, thích lấy chồng nhưng sợ sinh con. Sợ có ngày tự tử nếu thấy buồn (sến). 30 tuổi, sinh con xong thấy điều này tuyệt. Nhìn một đứa giống mình đang lớn lên, yêu và bênh bố nó (chồng mình) chằm chặp, thỉnh thoảng tủm tỉm cười, muốn sống thêm 30 năm nữa xem nó sẽ thế nào.
1394009836-khi-em-ngoai-30-3
Khi 20, ngửi ngón tay của bố và bạn rồi ngồi thử hút thuốc. 30 tuổi, hút thuốc lá hàng ngày, tự ngửi tay mình sau khi rửa sạch trước khi vào chơi với con và chồng.
Khi 20, say rượu lần đầu vì thất tình, khóc lóc vật vã thảm thiết. 30 tuổi, thảnh thơi say theo kiểu thấy cả thế giới rực rỡ lung linh, và mình có đôi cánh cùng chồng con mỉm cười qua khắp đại dương, núi đồi. Một cảm giác hạnh phúc (thậm chí) còn hơn sex!
20 tuổi, đương nhiên trẻ, trước mắt là cả cuộc đời. 30 tuổi, không còn trẻ nhưng trước mắt vẫn là cả cuộc đời – cùng con trẻ.
- -

Mẹ bảo: Không nên yêu người bằng tuổi, vì khi ấy hai đứa cùng trẻ con và ngang ngạnh như nhau… Không nên yêu ai quá lãng mạn và đa tình, vì sau này sẽ khó giữ. Không nên yêu ai quá xa, vì khoảng cách đôi khi lại tạo ra những lạnh nhạt. Nhưng cuối cùng Mẹ cười và bảo: Nhưng tất cả đều là do duyên số con à! Đôi khi người ta yêu nhau đơn giản chỉ vì một điều, hoặc không vì bất cứ một điều gì cả. Đơn giản bởi vì, yêu chỉ là yêu thôi…

Hôm qua tôi vô tình đọc được một bài biết nhan đề "9 lý do không nên yêu người cùng tuổi" đăng trên tờ báo mạng nọ. Đọc xong,  thấy những lý do được đưa ra đúng là có lý. Nhưng, sẽ không có gì, nếu như nhan đề bài viết không có chữ "nên", "không nên yêu.."!? Đã là tình yêu, vậy thì tại sao lại có nên hay không nên ở đây? Nếu như có thêm chữ nên vào nữa, thì hình như tôi thấy hai chữ tình yêu đã không còn vẹn nguyên nữa rồi.

Yêu người cùng tuổi, tại sao lại không nhỉ?
1. Theo thời gian, phụ nữ thường già nhanh hơn đàn ông,  nhưng tôi cam đoan với bạn, khi 2 bạn đi với nhau, nếu 1 người nào đó có nhầm tưởng hai bạn là chị em thì 9 người còn lại sẽ nhận ra 2 bạn là người yêu của nhau và cả 10 người này sau đó sẽ nói một cách ngưỡng mộ rằng 2 bạn thật đẹp đôi!
2. Khi yêu cùng tuổi, 2 bạn sẽ dễ rơi vào tình trạng “bông dưng thấy chán nhau” ư? Nực cười. Có thể  bạn chưa biết, dù cùng tuổi, hơn tuổi hay thua tuổi thì bất cứ mối quan hệ nào cũng đều có những lúc cảm thấy chán nhau như thế.  Bởi vì khi đã cùng nhau hoàn thành một chặng đường nào đó trong cuộc hành trình của 2  người rồi, bao nhiêu nỗi niềm, bao nhiều vật cản, tất cả sẽ khiến cả hai có cảm giác mệt mỏi và chán nhau là điều tất yếu xảy ra. Nhưng, đừng vội buông tay nhau, bởi vì có thể bạn thừa biết, khi móng tay mọc dài, điều chúng ta cần làm chỉ là cắt móng tay đi chứ không phải cắt luôn cả bàn tay.

3. yêu người cùng tuổi, điều đó có nghĩa là bạn và người ấy sẽ trưởng thành cùng nhau, trải nghiệm cùng nhau và già đi cùng nhau. Cùng một thế hệ, đặc biệt là cùng tuổi nhau, đương nhiên bạn và người ấy dễ tìm thấy rất rất nhiều điểm chung trong cách nhìn nhận một vấn đề, trong cách sống, quan điểm sống và quan điểm về những vấn đề khác. Như thế, 2 bạn sẽ dễ dàng hiểu và sẻ chia cùng nhau hơn. Cùng nhau, đó mới điều quan trọng phải không?!

4. Yêu người cùng tuổi, bạn sẽ luôn có một bờ vai ấm áp để dựa vào bên ngoài những sóng gió ngoài kia của cuộc sống. Những thấu hiểu, những sẻ chia, những tin tưởng và cả những điều cực kì đáng yêu nữa – tất cả những điều này luôn luôn có ở người yêu cùng tuổi.
5. Yêu người cùng tuổi, điều đó có nghĩa là bạn chưa và không bao giờ bị khoảng cách tuổi tác làm phiền.
6. Trước hết, họ là những người bạn đúng nghĩa- một người bạn cùng tuổi mà bạn có thể tâm sự đủ điều, kể lể đủ thứ, được họ lắng nghe bằng tất cả trái tim yêu thương ấm áp; họ là những người cho bạn lời khuyên khách quan và đúng đắn vì khi cùng tuổi, việc đặt mình vào vị trí người kia sẽ dễ dàng hơn nhiều; họ là thật nhiều điều không nói thành lời, và quan trọng họ là người yêu- là người yêu thương bạn bằng chính trái tim của họ.  Đó là tình yêu cùng tuổi.
 

7. Tình yêu cùng tuổi, bạn biết không, đó là tình yêu không vụ lợi nhất, trong sáng nhất và chân thành nhất mà tôi từng biết.  Khi yêu một người cùng tuổi, bạn được yêu thương bằng một trái tim chân thành và hết mực, một tình yêu đầy sự ấm áp và thấu hiểu. Thấu hiểu-điều này quan trọng giống như là sự chân thành vậy.

8. Về cách xưng hô, khi cùng tuổi, nếu giận nhau, bạn có thể thoải mái thay đổi sang gọi tên, gọi nhau ấy tớ,,, để người kia nhận ra là bạn đang giận đấy, để rồi người kia sẽ  tìm những cách xin lỗi bạn thật đáng yêu, khiến cho bạn có giận bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng bật cười được. Và chỉ có những người thật đặc biệt với bạn mới có thể khiến bạn đang tức giận lại có thể mỉm cười được đúng không? Lại bảo không đúng đi :)
- - -

Cái cảm giác lúc anh vòng tay qua ôm veo vợ, rồi lần vào bụng vợ, bóp bóp cái ngấn mỡ ấy, rồi vợ cười sảng khoái vì buồn, anh mới hạnh phúc làm sao!

Đôi khi cuộc sống chỉ đơn giản như vậy, anh cũng chỉ cần vợ vui như vậy, vì anh đây, chẳng quan trọng hình thức lắm, anh đã yêu vợ thì mãi mãi yêu vợ.
Anh yêu vợ từ cái giây phút anh vợ nắm lấy tay anh trong buổi xem phim ma ngoài rạp. Rồi đôi mắt vợ rưng rưng lệ khi nhìn thấy những hoàn cảnh éo le. Một bộ phim tình cảm xúc động cũng có thể làm vợ khóc suốt buổi, nhưng rồi lại có thể trêu đùa anh, rồi cười ngay sau khi chúng mình đi chơi. Vợ mang lại cho anh những cung bậc cảm xúc khó tả mà một thằng đàn ông như anh rất ít khi được trải nghiệm. Bởi anh luôn ích kỉ, chỉ biết sống cho bản thân mình, ít khi có bạn bè đi cùng. Và từ khi có vợ, anh thấy, mình đã sai lầm.
Ngày chúng mình cưới nhau, anh hứa hẹn sẽ mang lại cho vợ một mái ấm hạnh phúc và có lẽ, tới giờ, dù chúng mình mới đi được 1/3 chặng đường đời, nhưng anh đã phần nào khiến cho vợ không thất vọng. Anh luôn là người chồng biết lắng nghe và chia sẻ, chưa bao giờ anh to tiếng với vợ, quát tháo vợ dù vợ sai rành rành ra. Anh chỉ muốn vợ tin và hiểu, anh vẫn yêu vợ như xưa, không có gì thay đổi.
Ngày vợ mang bầu, vợ khóc suốt vì tủi thân. Công việc của anh nó vậy, thi thoảng phải đi làm xa, rồi về muộn, chứ anh nào có muốn. Nhưng không làm thì sao anh yên tâm được, anh phải có trách nhiệm với vợ và con mình chứ. Anh vẫn động viên vợ cố gắng, đừng suy nghĩ nhiều, dù thế nào thì anh cũng luôn yêu vợ. Anh biết, phụ nữ có bầu thường hay tủi thân, rồi nghĩ lung tung. Nhiều lần vợ nũng nịu với anh: “Anh à, đừng bỏ em nhé, em có bầu xấu lắm, mũi thì to, mặt thì phù lên, mắt sưng húp, người thì béo ị. Giờ em không chiều được anh, em sợ anh có người đàn bà khác”. Anh lại xoa đầu vợ và cười mỉm: “Ơ cái cô bé này hay, làm gì có chuyện ấy. Anh không yêu vợ, thương con thì yêu ai. Anh đang cố gắng lắm để con mình ra đời không phải chịu thiệt thòi đây này. Vợ yên tâm, trong mắt anh, vợ đẹp nhất!”.
Ngày vợ sinh, bận trăm công nghìn việc anh cũng gã lại, túc trực bên vợ. Vợ đã nắm lấy tay anh mà cố gắng, nhìn anh mà vượt qua khó khăn. Khi con trai của chúng ta ra đời, vợ đã khóc. Anh thì hạnh phúc lắm, vì từ giờ anh đã được làm bố. Còn có hạnh phúc nào hơn thế hả vợ? Anh hôn lên má vợ, “cám ơn em vì đã sinh cho anh một thằng cu kháu khỉnh, bụ bẫm, anh được làm cha rồi”.
Vợ nhìn anh hạnh phúc, nụ cười của em lúc ấy mới đẹp làm sao. Vợ anh đã vất vả nhiều, đã mang nặng đẻ đau và sinh cho anh một đưa con thiên thần. Anh không yêu vợ thì yêu ai.
Ngày ở cữ, anh chăm vợ hết lòng, nhưng những lúc anh bận, anh lại nhờ mẹ lên chăm vợ. Anh thật sự không thể ở bên con cả ngày, anh cũng tiếc lắm. Những lúc ấy, anh hiểu vợ tủi thân, nhưng công việc là vậy, anh còn phải đi kiếm tiền, mua sữa cho con. Vợ nhìn anh mắt rưng rưng lệ. Anh hiểu rồi, đàn bà ở cữ là hay thế lắm.
Hết thời gian ở cữ, vợ bảo anh, vợ muốn đi làm lại. Anh thì muốn vợ ở nhà chăm con, nhưng vợ kiên quyết không chịu. Vợ bảo, không muốn là thứ vợ ăn bám chồng, rồi sau này chồng lại coi thường, không tôn trọng. Anh cười phì: “Đúng là cô vợ đa nghi, lúc nào cũng nghi cho được”.
Rồi có vợ khóc lóc khi đang nằm trên giường. Anh ôm vợ, muốn vuốt ve vợ thì vợ không cho. Vợ bảo: “Giờ em không tự tin cho anh động vào người em nữa, em xấu lắm! Người em đầy vết rạn, bụng thì đầy ngấn mỡ, không giảm cân được rồi, da cũng không thể mịn nhẵn như hồi con gái”. Anh chẳng nói gì, cứ túm lấy vợ mà ôm, vợ bực, hất văng anh ra. Anh bảo; “Ơ, em làm sao thế?” Mỗi câu như vậy thôi mà vợ khóc òa.
Rồi anh thấy vợ lên kế hoạch với mấy bà bạn là đi tập thể dục giảm cân. Có hôm anh còn nghe vợ nói chuyện điện thoại là đi làm đẹp da, đi thẩm mỹ hút mỡ cho đẹp, không thì chồng bỏ. Anh nghe mà nản cả lòng. Vợ còn nuôi con, sao lại nghĩ nông cạn như vậy. Trước giờ, anh đã làm điều gì để khiến vợ nghi ngờ đến thế? Tập thể dục thì khỏe người, anh đồng ý, nhưng hút mỡ, làm đẹp thì nhất định không.
Tối ấy, anh biết vợ phiền lòng vì chuyện này. Anh đã chủ động ôm lấy vợ mà xoa xoa ngấn mỡ. Anh thủ thỉ vào tai vợ: “Anh thích cái ngẫn mỡ thừa này của em, cấm không được đi hút mỡ đấy nhé. Anh cũng yêu cả vết rạn da trên bụng em, vì đó là kỉ niệm em ạ. Hãy coi đó là kỉ niệm, là điều chúng ta nhớ tới vì em đã sinh cho anh một thằng cu đi. Sau này con lớn, chúng ta tha hồ kể với con về chiến tích của em, con sẽ thích nghe và thích sờ bụng mẹ lắm! Em đừng có nghĩ vì em xấu đi sau khi sinh con mà anh chán em. Chẳng phải anh đã nói rồi sao. Anh yêu em, yêu từ khi em là con gái, cho tới khi em làm vợ anh, em mang bầu, rồi em sinh con cho anh. Và giờ, anh cũng vẫn yêu em như thế. Anh yêu cả ngấn mỡ thừa của em, vì đó là của em không phải của ai khác!”. Nói rồi, anh ôm vợ thật chặt như sợ mất vợ vậy. Vợ thì khúc khích cười rồi nắm lấy tay anh, khoảnh khắc ấy thật hạnh phúc.

Vợ à, đôi khi mọi thứ chỉ đơn giản như vậy thôi, không vì điều gì khác, chỉ vì ta yêu nhau. Yêu nhau thì có gì mà so đo tính toán. Vợ đừng tự ti mà hãy tự tin vào bản thân mình, vợ nhé. Ngấn mỡ thừa của vợ, anh đã quen rồi, giờ không có, khéo anh lại nhớ, vợ yêu của anh ạ! Đừng làm gì cả, cứ là vợ yêu của anh thôi!


- - -
"Chỉ mong được nắm tay người đi giữa nhân gian" - việc của bạn là đi tìm một người để yêu và nắm tay. Nhưng với người đồng tính, việc "đi giữa nhân gian" tay nắm tay với người mình yêu trước cặp mắt soi mói của định kiến chưa bao giờ là việc dễ dàng.
Braden Summers, với tư cách là một người đồng tính, anh cảm thấy mệt mỏi khi cộng đồng LGBT bị xuyên tạc trong những bức ảnh của giới truyền thông hay tệ hơn là sự tồn tại của LGBT bị xóa sạch hoàn toàn trên các trang báo. Vì thế anh quyết định chính mình sẽ thay đổi việc này.
 
Summers đi vòng quanh thế giới để tạo ra những bức ảnh đầy chất thơ về những cặp đôi đồng tính và đặt tên cho bộ ảnh là Love is Equal. 
Anh nói: "Tôi chụp bức đầu tiên ở London với hai chàng trai nắm tay nhau đi dưới ô trên cây cầu biểu tượng của thành phố. Bức ảnh này khiến tôi suy nghĩ rất nhiều về hình ảnh lãng mạn này và tất cả những bức ảnh theo mô típ này đều là những cặp đôi bình thường. Hình ảnh về những người đồng tính thường có xu hướng được tình dục hóa hay sự cô lập đối với thế giới bên ngoài. Tôi muốn tạo một bộ ảnh sử dụng tấm ảnh hai chàng trai trên chiếc cầu làm chuẩn mực.
 










Tôi đã tiêu hết 23 nghìn đô để cùng người bạn của mình đi đến Paris, Ấn Độ, Liban, Nam Mĩ, Brazil và Mĩ để chụp ảnh trong hơn 6 tuần. Những bức ảnh này không phải ghi lại hình ảnh đời thực mà là những viễn cảnh tôi dựng nên với sự giúp đỡ người mẫu và những cặp đôi ngoài đời, giúp người xem ao ước có thể thực hiện được những cử chỉ thân mật như vậy ngoài đời".










 
Summers hi vọng rằng một ngày nào đó, những bức ảnh của anh sẽ được trưng bày ở những đất nước khác nhau để anh có thể tiếp tục giúp mọi người cảm nhận được tình yêu có ở mọi nơi.
- - -



Có người từng nói với tớ rằng trời mưa sẽ khiến cho những cảm xúc cũng được tuôn ra như những giọt mưa ấy..... Tớ đã không tin vì tớ rất ghét mưa , vì nó luôn mang một cái gì đó lạnh lẽo , hay đúng hơn là vì nó làm cho tớ bị bệnh ...... Nhưng hôm nay lại khác, hôm nay trời bắt đầu đổ mưa....
Khác w những cơn mưa khác, cơn mưa đầu mùa thật dễ chịu , nó đánh dấu chấm kết thúc cho những ngày hè nắng nóng oi bức ..... Nó cũng như nụ cười của kậu , luôn mang đến cho tớ 1 kãm giák thoãi mái.....
Từng giọt mưa rơi xuống mặt đường , tớ cố gắng ngồi đếm từng giọt ... nhưng tớ không thể đếm nỗi..... Cũng như tớ không thể đếm được nỗi nhớ kậu.....
Tớ tự hỏi những giọt mưa này bắt nguồn từ đâu và sẽ dừng chân ở đâu ?????.... Nhưng tớ không thể nào biết được câu trả lời.... kâu trả lời vì sao tớ lại iu kậu và đến bao giờ thì cái thứ cảm xúc này sẽ chấm dứt ???????..... kâu trả lời vì sao tình iu lại mang nhiều rắc rối , khiến cho người ta đau khổ , nhưng vẫn cố đâm đầu vào, vẫn cố hy vọng.......
Chắc có lẽ suy nghĩ  của tớ đã quá nông kạn.... Tình iu là 1 thứ tuyệt vời nhất trên thế giới này, nó đem đến cho người ta đủ mọi cảm xúc , cảm giác..... đủ mọi hương vị của cuộc sống.... Nó làm cho người ta trưởng thành hơn , chín chắn hơn , biết cố gắng hơn trong cuộc sống..... Nhưng nó cũng khiến người ta phải đau khổ , tuyệt vọng , trở nên tự ti , trầm cảm...
Tớ không biết gì nhiều về tình iu, nhưng tớ biết rằng tớ iu kậu.... Tớ iu kậu bằng 1 tình iu mà người ta gọi là kao thượng hay đúng hơn là ngốc nghếch ..... Tình iu đơn phương từ 1 phía , tớ chỉ mong được thấy kậu hạnh phúc, vui kười mỗi ngày.... Vậy thôi là tớ đã kãm thấy vui, vì hạnh phúc của cậu cũng chính là hạnh phúc của tớ rồi.....

Tôi và em quen nhau cũng đã rất lâu , có thể nói chúng tôi không ai nhìn nhận rằng chúng tôi thích nhau ,trong tâm trí em cũng vậy và cả tôi cũng vậy .Đối với tôi em rất quan trọng ,tôi không dám nói ra những gì tôi nghĩ về em , về cái cách mà tôi yêu em như thế nào ,nhớ em ra sao ... bởiì cái tự trọng của một thằng con trai với sự hãnh diện quá đỗi là ngu ngốc của tôi .
Từ nhỏ tôi và em đã chơi rất thân , mỗi lần nghe ai kể về em là lòng tôi lại dấy lên một cảm xúc kì lạ ,nhất là những khi tôi nghe ai đó phong phanh về chuyện tình cảm giữa em và người khác , lúc đó tôi chỉ cảm thấy buồn nhưng với những suy nghĩ trẻ con trong đầu tôi lại nghĩ là em cũng sẽ không thích tôi và thế là tôi chỉ cười , cười và cười ...
Năm tôi 18 , em nghỉ học để đi làm phụ giúp gia đình , còn tôi vẫn tiếp tục việc học của mình ở nơi cách xa nơi em làm 150 km , trong quãng thời gian đó ,tôi luôn có những cái buồn vô cớ ,những suy nghĩ vẫn vơ nhưng tôi ko biết lý do vì đâu và vì sao ... Lúc đó tôi chưa  nhận ra rằng tôi đã nợ một ai đó cả thế giới , nợ ai đó một tình cảm và nợ ai đó một câu nói " anh yêu em "... Ngập tràn trong một tâm tư tình cảm của một thằng con trai với cái tuổi biết yêu là cả một nỗi niềm ,một thứ gì đó khó tả ... cứ bâng khuâng, trống rỗng và rồi lại dấy lên một cảm xúc khó tả ...
Em nghỉ học ... và rồi em bắt đầu lao vào cuộc sống , em rất giản dị , mộc mạc và đơn sơ , khuôn mặt trái xoan với đôi mắt dễ thương và giọng nói vui tươi lúc nào cũng làm cho tôi cảm thấy nhẹ nhõm và tươi cười ,em nhỏ con không được cao như những người con gái khác và với tôi thì lúc nào em cũng là một chú chim non bé nhỏ , cứ bay lượn trên những vòm cây xung quanh tôi ,hót cho tôi nghe những bản nhạc vui tươi hóm hỉnh , luôn động viên tôi bằng những nụ cười và giọng nói hài hòa khi tôi gặp trắc trở trong cuộc sống ... vậy mà có bao giờ tôi hỏi em về công việc và sức khỏe của em đâu ... tôi ghét chính bản thân tôi ,tôi không hiểu được tôi nghĩ gì và đang làm gì ... em lao đầu vào cuộc sống với hành trang là sự ngây thơ của một cô bé mới tập tễnh bước vào đời ,và tại đó tôi đã đánh mất em khi mà một người con trai khác bước vào cuộc sống của em...
Ngày tôi đậu đại học ,tôi không hiểu tại sao tôi vẫn không thể vui được ,lòng cứ trống rỗng khó chịu và chán ngắt với cuộc sống đơn sơ nhạt nhẽo này ... Tôi quay về lại làng quê yên bình - nơi tôi và em đã có những kỉ niệm đẹp của cái thơi tắm mưa chạy nhảy nô đùa .Cảm giác thanh thản bình yên như chưa bao giờ có được ,trong tôi như tràn đầy sức sống ,nhưng em không còn đó nữa ,em đã ra đi nơi khác vì cuộc sống , vì gia đình và vì chính tương lai của em ....
Mồng 1 tết - và cũng là Valentine , em nhẹ nhàng nắm tay tôi ôm tôi vào lòng và nói một giọng hết sức nhỏ nhẹ " ngày xưa em đã từng yêu anh " ... em nói thế và rồi em lặng lẽ nhìn vào khoảng xa của màn đêm ,nhẹ nhàng và thanh tao... " Ngày xưa anh là người đã khiến em khóc rất nhiều nhưng ..." câu nói của em làm tim tôi như ngừng đập , nhìn đôi mắt em dường như sắp bật khóc lòng tôi lại cảm thấy ghét chính cái bản thân của tôi ... nhẹ nhàng ôm em  ... " em đã có người yêu rồi , anh ấy rất quan tâm đến em và dường như thiếu em anh ấy không thể ..." Lặng người một lát , và rồi tôi nhận ra từ giây phút ấy tôi đã mãi cách xa em ,mất em vĩnh viễn ,tôi nợ em quá nhiều nợ một câu nói ,nợ một cái hôn ,một vòng tay che chở cho em ...
Thế đấy và em đã ra đi ... như là một giấc mơ vậy !!!
Vài tháng nữa em sẽ lên xe hoa và về nhà chồng như bao nhiêu người con gái khác , nhưng người đưa em lên xe hoa ko phải là tôi mà là một người con trai khác - một người con trai tốt hơn tôi, biết lo lắng quan tâm đến em ,yêu thương em nhiều hơn tôi .
Em à !!! Nếu em vô tình đọc được những dòng này thì có lẽ em sẽ nói anh là một thằng ngốc  đúng không , nhưng em hãy quên thằng ngốc này đi và cố gắng sống tốt với cuộc sống với bản thân em nhé , có lẽ suốt cuộc đời sau anh không thể chăm sóc lo lắng và che chở cho em được , nhưng cho đến cuối cuộc đời thì anh vẫn nhìn theo từng bước chân của em ,chúc em hạnh phúc bên người đó em nhé !!!
Và gửi đến người con trai kia rằng : Cậu đã may mắn hơn tôi khi có được em trong đời , vì thế tôi mong cậu sẽ luôn lo lắng quan tâm và chia sẽ với em bất cứ mọi chuyện ,hy vọng cậu sẽ mang lại hạnh phúc cho cô ấy ,còn không chắc cậu cũng biết hậu quả ra sao rồi đấy nhỉ .
Chúc hai người hạnh phúc !!!!!

YoungTakeshi

Ngày này năm ngoái là 30 tết... cũng chính là valentine ... một valentine bất ngờ đối với nó ... và có lẽ cũng là 1 valentine sai lầm mà nó nhận lấy ..
 
nó nhớ !!!!
đau...
Hối hận ... hối hận vì sao nó ko giữ em lại mà lại để cho em ra đi ...
Nếu nó giữ em lại thì năm nay nó đã ko phải dự đám cưới ... đau ... nó mìm cười ... nhưng bên trong nó tim đang như muốn vỡ òa ...
1 năm sau... Nó nhận đc 1 lời tỏ tình từ 1 ngừoi con gái khác ... nhưng trong tim nó ... nó không còn cảm giác yêu thích nữa ...
Cái nó cần bây giờ là 1 vòng tay của một người cha , người bác , người chú  ... hay bất cứ 1 người nào mà nó kính trọng ...
Có lẽ khái niệm tình yêu trong nó đã hóa đá mất rồi ... nó không còn yêu ai đc nữa , nó thích trò chuyện với những người đã có tuổi , đã từng trải qua cuộc đời ...
Nó cảm thấy kính trọng họ , thích nghe những câu chuyện trong quá khứ của họ và hơn nữa nó thích cái cách mà những người đó nói chuyện và sống với gia đình họ ...
Có những đêm đông lạnh ... rét run sâu vào người ... nó chỉ cần 1 vòng tay ôm nó thật chặt để nó có thể ngủ tiếp một cách yên bình ... nhưng đó cũng chỉ là 1 ước mơ nhỏ nhoi ...
Nó rất thích ôm một thứ gì đó để ngủ ... và dường như đó đã là 1 thói quen giúp nó ngủ ngon giấc ... đôi khi nó mơ thấy một ai đó ôm nó vào lòng ... sưởi ấm cho nó ... đôi khi là cha nó và cũng có khi là người bác 8 gần nhà nó ... giật mình thức giấc và nhận ra ... chỉ 1 mình nó trong không gian lạnh ...
Cố đắp vào nhiều cái chăn ... nhưng cái lạnh vẫn thấm sau vào cơ thể nó ... thở dài 1 hơi và nó cố gắng quên đi và tiếp tục giấc ngủ ..
Trái tim nó bây giờ chỉ cần vậy thôi ... 1 giấc mơ quá giản dị ... quá đỗi bình thường ... tim nó đã quên mất khái niệm tình yêu ... và đúng 1 năm sau chuyện tình cảm của nó tan vỡ ...
Nó đã hứa ... sẽ không còn yêu ai được nữa ...
Sorry người con gái bây giờ ...

YoungTakeshi
Bỗng một ngày, bạn phải xa người ấy, cảm xúc sẽ như thế nào nhỉ? Sẽ là cảm giác trống vắng, hiu quạnh khi thiếu bóng một người? Là cảm giác cô đơn khi không người chia sẻ, hay bạn được trải lòng mình với những cảm xúc thật sự của tình yêu? Hay đó là những nỗi nhớ da diết hay những giọt nước mắt giận hơn khi nhớ về những kỷ niệm.

Hãy cùng lắng nghe những tâm sự, chia sẻ của những tâm hồn cô đơn khi đã chia xa một mối tình và rồi để chợt một ngày nào đó, tâm hồn đó lại quặn đau vì một nỗi nhớ dâng đầy.



Những ngày không gặp anh là những ngày em cho phép mình thật sự trải lòng với chính mình. Căn phòng nơi em làm việc bỗng dưng trở nên lạnh lẽo và cô đơn biết mấy khi nhìn nick Yahoo của anh vẫn không hiện sáng.

Những ngày không gặp anh, em nhận ra tình cảm em dành cho anh đã nhen nhóm không biết tự lúc nào và trở nên rõ hơn vào thời điểm em vô định với tình cảm của mình nhất...


Bất chợt nếu có một ngày nào đó tôi gặp lại anh trên đường đời này, tôi muốn nó với anh rằng: Những ngày xưa thân ái, nó sẽ như một kỷ niệm êm đềm nằm yên trong một góc tâm linh của mỗi một con người. Có thể trong một phút giây nào đó, bất chợt vùng dậy. Bởi có những nhân duyên đã làm nó thức giấc. Nhưng chúng ta hãy cố chôn sâu mọi thứ vào một góc khuất của tâm hồn cho riêng mình vậy.


Nguon:nguoikechuyen